Mỗi khi bên anh, được ngồi bên anh ngày nắng, được kề vai anh ngày mưa. Em nghe như gió hát bản tình ca du mục, nắng cười thỏ thẻ tóc nghiêng che. Tóc em như nhánh cỏ hoang, tha hồ rong chơi theo từng ngón tay của anh đan xen với niềm vui bất tận. Được buồn vui cùng nhau, nước mắt nối liền với hạnh phúc dạt dào. Tiếng cười ấm áp xua tan đi cái đơn côi tận miền xa thẳm... Mỗi khi bên anh, trái tim em nóng bỏng, thổn thức nụ hôn yêu. Dạt dào thấu hiểu tình nhau, để yêu và được yêu một người thật khó, thật phải duyên gặp gỡ, nhưng cũng thật là hạnh phúc biết bao. Khi ánh mắt nhìn nhau, một sợi nhớ, một sợi thương lan tỏa sự đằm thắm dịu dàng, ấm áp cả trái tim.
Mỗi khi bên anh, đôi bàn tay đan nhau, gầy guộc nhịp nhàng, trong thương yêu trao đổi. Thời gian trôi qua nhanh, kéo hai ta bên nhau chưa được cảm nhận hết thương yêu đã rời xa vội vã. Mái đầu nép vào nhau, hương gió thoảng qua theo dáng chiều nghiêng xuống, tỏa nắng lên môi hồng rạo rực nét yêu.
Hẹn hò ngày nắng, lỗi nhịp ngày mưa. Em luôn trễ hẹn, ai bảo con gái luôn trể hẹn chứ? Vì yêu, vì hơi đỏng đảnh dù biết thời gian quá ít ỏi cho mỗi lần bên nhau, nhưng em vẫn cứ để anh chờ. Anh bảo thích thế, thích được đợi chờ em, vì chờ đợi là một hạnh phúc. Anh luôn chờ để đợi nhìn em từ xa đến, luôn chờ em, đợi em quay bước vào nhà, vì anh lo... anh lo... lo gì cơ. Nhiều nỗi lo không nói nên lời đấy bé cưng à...
Mỗi khi bên anh, em biết mình không còn cô đơn, không còn lẻ loi nữa. Nếu em là chiếc lá mùa Thu cũng không thể cô đơn rụng xuống một mình, mà phải được anh đón nhận yêu thương. Ngày mùa đơm nắng, gió Thu chao nghiêng đong đưa một chút trễ nãi, vấn vương cành cây tiễn đưa lá về với đất. Như em về với anh... như tình về với nụ hôn ấm nồng.
Mỗi khi bên nhau, em tìm cho mình được điểm tựa bình yên, vững chắc. Được cùng anh chia sẻ nỗi buồn, được cùng anh nhân đôi niềm vui, là con gái thật tuyệt phải không anh? Được vùi mặt thỏa thích vào vùng ngực ấm áp của anh, được nhắm mắt lại để thời gian lặng trôi và cùng cảm nhận cuộc sống yên bình, nhẹ nhàng bước đi trên con đường tình yêu... không có hoa thơm cỏ lạ, chỉ có vùng đá sỏi trải dài, nhưng miệt mài với nghĩa yêu thương. Thật hạnh phúc thiêng liêng ngày mãn nguyện.
Đón mùa về nghiêng nắng. Bản tình ca du mục chao nghiêng. Nhưng với em, đơn giản đó là hạnh phúc khi có anh. Từ nơi ấy, trái tim sẽ tỏa ra ánh hào quang rực lửa, khu vườn xuân ươm nắng dệt những đóa hoa tình ái mộng mơ. Gió sẽ đưa con thuyền tình yêu của hai ta ra biển tình hạnh phúc. Và em sẽ được sống là chính mình, được cười nói như những tia nắng giòn tan màu nâu cánh gián.
Trong vòng tay anh, thời gian như ngừng trôi. Yên bình và ấm áp. Đưa em vào giấc ngủ miên thường, nơi đó chẳng thấy những nỗi buồn, không thổn thức với sương mù bao phủ, khắp nơi xung quanh em đều là những tia nắng lung linh sắc màu, đưa em lạc vào vườn hoa, nơi đó có hai trái tìm hòa chung nhịp đập. Tất cả đều là niềm hạnh phúc bình yên sóng sánh nơi trái tim em...